Hy Lạp Là Nước

Hy Lạp Là Nước

Hy Lạp là một quốc gia thuộc khu vực châu Âu, nằm ở phía nam của bán đảo Balkan, giáp với các nước Albania, Cộng hòa Macedonia và Bulgaria về phía bắc, Thổ Nhĩ Kỳ và biển Aegea bao bọc phía đông và phía nam đất nước còn biển Ionia nằm ở phía tây. Phần lớn địa hình của Hy Lạp là núi non hiểm trở. Lãnh thổ Hy Lạp có rất nhiều những hòn đảo lớn nhỏ thuộc khu vực Địa Trung Hải. Dân số Hy Lạp năm 2015 được ước tính đạt xấp xỉ 11 triệu người.

Hy Lạp là một quốc gia thuộc khu vực châu Âu, nằm ở phía nam của bán đảo Balkan, giáp với các nước Albania, Cộng hòa Macedonia và Bulgaria về phía bắc, Thổ Nhĩ Kỳ và biển Aegea bao bọc phía đông và phía nam đất nước còn biển Ionia nằm ở phía tây. Phần lớn địa hình của Hy Lạp là núi non hiểm trở. Lãnh thổ Hy Lạp có rất nhiều những hòn đảo lớn nhỏ thuộc khu vực Địa Trung Hải. Dân số Hy Lạp năm 2015 được ước tính đạt xấp xỉ 11 triệu người.

Những lưu ý mà bạn nên biết khi đi du lịch Hy Lạp

Đến đây chắc hẳn cũng đã biết được Greece là nước nào, Greece ở đâu rồi đúng không nào? Tuy nhiên, bên cạnh những văn hóa mình đã nói ở trên thì khi đi du lịch dat nuoc Hy Lap bạn nên lưu ý một vài điều sau đây:

+ Luôn chuẩn bị sẵn tiền mặt: Khác với nhiều nước châu Âu khác thì Hy Lạp lại là quốc gia tiêu thụ tiền mặt lớn hơn cả. Nghĩa là, phần lớn máy ATM hay thẻ tín dụng sẽ được sử dụng ở các thành phố lớn, hay trung tâm thương mại mà thôi nên bạn cũng nên lưu ý, chuẩn bị trước cho mình tiền mặt đủ nhé.

+ Lên kế hoạch trước nhất là vào mùa cao điểm từ tháng 7 đến cuối tháng 8:

Nếu muốn tận hưởng một kỳ nghỉ lễ tuyệt vời tại đất nước thần thoại này thì tốt nhất nên đặt phòng, hay cabin (nếu muốn đi thăm đảo) để tránh bị quá tải nhé.

+ Khói thuốc lá tại Greece: Theo ước tính thì có đến khoảng 50% người Hy Lạp hút thuốc, rằng gần như bạn có thể gặp khói thuốc ở mọi nơi dù hiện nay nhiều nơi có lệnh cấm, tuy nhiên thì điều này vẫn khá phổ biến.

+ Có thể uống nước từ máy lọc, hoặc vòi nước trừ các hòn đảo: Khi đến với Hy Lạp bạn có thể uống nước ở các vòi nước, tuy nhiên ở trên những hòn đảo, nơi không đủ nước thì người ta thường sử dụng nước đóng chai để đảm bảo an toàn. Còn nước ở vòi chủ yếu phục vụ cho mục đích sinh hoạt hằng ngày.

+ Các cửa hàng thường đóng cửa vào chủ nhật: Có một điều thú vị ở quốc gia này là hầu hết các cửa hàng sẽ bán từ 9 giờ sáng đến 9 giờ tối và họ sẽ nghỉ chủ nhật (trừ các chợ nhỏ và periptero (ki-ốt).

Là quê hương của khoảng 6.000 hòn đảo, cùng với nhiều địa điểm khảo cổ lịch sử, Hy Lạp còn được biết đến là một đất nước mang vẻ đẹp hoang sơ, tự nhiên và nền văn hóa hấp dẫn. Vì thế để hiểu rõ hơn Greece là nước nào thì không thể không đến với các địa điểm nổi bật dưới đây.

Santorini là một hòn đảo núi lửa thuộc nhóm Cyclades trong các quần đảo của Hy Lạp, tuy nhiên, nơi đây nổi bật với những phong cảnh xinh đẹp, hoàng hôn tuyệt đẹp, và nổi bật với những ngôi nhà sơn trắng có mái vòm xanh nước biển.

Nằm trên miệng núi biển, giữa không gian biển khơi, Fira – thủ phủ của Santorini, là sự kết hợp độc đáo của kiến trúc Venice và Cycladic chính là nơi mà bạn không nên bỏ qua. Nơi đây có những con đường được làm bằng đá cuội với những quán cafe, khách sạn được đặt cheo leo trên rìa vách đá cao 400 mét, rất thú vị để bạn khám phá đấy.

Được xây dựng vào năm 447 trước Công nguyên, thay thế cho ngôi đền cũ bị người Ba Tư phá hủy và nằm trên đỉnh Acropolis, Đền Parthenon là địa điểm hút khách nhất tại Hy Lạp mà bạn không nên bỏ qua.

Trải qua nhiều biến cố lịch sử, nơi đây vẫn mang những nét độc đáo của kiến trúc trung cổ, của pháo đài, của một ngôi đền từ xa xưa.

Meteora hay còn được biết đến là “lơ lửng trong không trung”, là một tập hợp sáu tu viện ngoại mục nằm trên đỉnh tại đồng bằng Thessaly miền Trung Hy Lạp. Với tu viện đầu tiên được thành lập vào thế kỷ XIV với những bậc thang được chạm khắc độc đáo trước khi vào tu viện. Ngoài ra, nơi đây còn được UNESCO công nhận là di sản thế giới nữa đấy.

Trong thời cổ đại, nhà hát Delphi là địa điểm quan trọng nhất trong nền tôn giáo cổ đại Hy Lạp, là nơi có thánh địa và lời tiên tri của thần Apollo. Và nhà hát cổ kính Delphi được xây dựng trên một ngọn đồi, nơi bạn có thể nhìn ngắm toàn bộ khu bảo tồn, cảnh quan hùng vĩ bên dưới.

Với sức chứa khoảng 5.000 người với những kiến trúc và cảnh quan độc đáo, vì thế nếu bạ chưa biết Greece là nước nào thì không nên bỏ qua.

Nằm ở phía tây bắc của Kefalonia, bãi biển Myrtos là một hòn đảo nổi tiếng ở Hy Lạp với màu sắc huyền ảo của nước biển, của những dọc cát trải dài hay những vịnh đá hoang sơ tự nhiên. “Viên ngọc bích” này nổi bật với màu xanh lam, ngọc lam của nước biển tương phản rõ rệt với cát trắng, với những viên đá cẩm thạch, tất cả đã tạo nên một bức tranh hoàn hảo.

Đặc biệt nơi đây đã nhiều lần được bình chọn là bãi biển đẹp nhất ở Hy Lạp, và đón hàng triệu lượt khách du lịch vào mỗi mùa hè đấy.

Núi Athos là một ngọn núi và một bán đảo nằm ở phía Bắc Hy Lạp, là “chân” cực đông của bán đảo Halkidiki, với khoảng 20 tu viên Chính thống phương đông. Đây là một nhà nước tự trị thuộc chủ quyền của Hy Lạp nên việc ra vào núi được kiểm soát chặt chẽ, và chỉ có nam giới mới được phép vào.

Như vậy, mình đã chia sẻ cho các bạn về Greece là nước nào, cũng như đặc điểm văn hóa nổi bật của quốc gia này. Hy vọng những thông tin trên sẽ giúp ích cho hành trình du lịch khám phá sắp tới của các bạn.

Xem thêm >> Finland là nước nào? “Mảnh đất xanh” vùng Bắc Âu có gì nổi bật

- Hy Lạp là nước ở Đông - Nam Âu, nằm trên bán đảo Ban-căng, có diện tích: 131.944 km2, dân số: 10.688.058 người (7-2006), gồm 95% là người Hy Lạp, còn lại là các dân tộc khác.

+ Tổng thống: Ka-rô-lốt Pa-pao-li-át (Karolos PAPOULIAS) trúng cử 3-2005.

+ Thủ tướng: Cốt- xtát Ca-ra-man-lít (Kostas Karamanlis)

+ Ngoại trưởng: Pê-trốt Mô-vi-lia-tít (Petros Molyviatis).

Hy Lạp cổ đại có nền văn hoá phát triển rực rỡ, là kho tàng thần thoại, là xứ sở của nhiều nhà sử học, triết học, kiến trúc, thiên văn, nhà thơ. Là một trong những cái nôi của nền văn minh nhân loại. Hy Lạp là một nước sớm hình thành quốc gia dân tộc. Cuối thế kỷ thứ IV trước công nguyên, dưới thời Alếc-xan-đơ-rơ de Ma-xê-đôn, Hy Lạp là một đế quốc hùng mạnh, đất nước rộng lớn kéo dài từ biển E-giê đến vùng Cáp-ca-dơ Trung Á.

Từ năm 146 trước công nguyên đến đầu thế kỷ thứ 19, Hy Lạp lần lượt bị các đế quốc La Mã, Bi-zăng-tin, Ô-tô-man thống trị. Nhân dân Hy Lạp nhiều lần nổi dậy chống xâm lược, tiêu biểu là cuộc khởi nghĩa của nông dân vùng Pa-lô-pôn-nét-si (Nam Hy Lạp) nổ ra ngày 25-9-1821. Sau đó nhờ thắng lợi của Nga trong chiến tranh Nga - Thổ (1827 - 1829), Hy Lạp được công nhận độc lập năm 1830 dưới sự bảo trợ của Anh, Nga, Pháp. Ngày 25-3-1821 được lấy làm ngày Quốc khánh của Hy Lạp.

Tháng 4-1924, Hy Lạp bãi bỏ chế độ quân chủ, thiết lập chế độ Cộng hoà. Năm 1936, chế độ Cộng hoà bị thay thế bằng chế độ độc tài của tướng Mê-ta-xát.

Từ 1946 - 1949, tại Hy Lạp xảy ra nội chiến giữa một bên là lực lượng Hoàng gia thân Anh và một bên là những người cộng sản và kháng chiến cũ. Kết cục lực lượng của những người cộng sản và kháng chiến cũ thất bại. Từ 1950 - 1967 là thời ký khủng hoảng chính trị triền miên và gay gắt trong nội bộ chính quyền tư sản. Ngày 21-4-1967, phái quân sự làm đảo chính, lập chế độ phát xít, mở ra thời kỳ đàn áp gay gắt phong trào dân sinh, dân chủ, cấm mọi đảng phái chính trị hoạt động.

Ngày 24-7-1974 Côn-xtan-tin Ka-ra-ma-lit (lưu vong ở Pháp) trở về Hy Lạp thành lập Chính phủ liên hiệp lâm thời. Tháng 12-1974 tổ chức trưng cầu ý dân, lập lại chính thể Cộng hoà. Từ đó đến nay, hai đảng chính là Đảng Phong trào xã hội Pa-sốc và Đảng Dân chủ mới thay nhau cầm quyền.

1. Hy Lạp theo chế độ Cộng hoà Đại nghị, Quốc hội có một Viện gồm 300 ghế.

2. Đảng cầm quyền hiện nay: Đảng Dân chủ mới (New Democracy) do Thủ tướng Kostas Karamanlis đứng đầu: 165/300 ghế.- Đảng đối lập: Đảng Phong trào Xã hội (PASOK) do ông George Papandreou đứng đầu : 117/300 ghế.

- Đảng Cộng sản Hy Lạp hoạt động hợp pháp trong khuôn khổ nhà nước pháp quyền, có 11 ghế trong Quốc hội và có ảnh hưởng nhất định trong các tầng lớp lao động ở Hy Lạp.

Hy Lạp có nền kinh tế công - nông nghiệp khá phát triển. Thế mạnh kinh tế Hy Lạp là vận tải đường biển và du lịch. Từ 19-6-2000, nhờ áp dụng các biện pháp kinh tế tài chính có hiệu quả, Hy Lạp đã đạt các tiêu chí và được gia nhập khu vực đồng Euro. Hiện nay, Hy Lạp là một trong những nước có tốc độ phát triển cao nhất ở EU (4% năm 2003). Tuy nhiên, Hy Lạp vẫn gặp nhiều thách thức như: việc giảm nợ nhà nước, lạm phát, thất nghiệp, cơ cấu lại nền kinh tế bao gồm cả việc tư nhân hóa một số các công ty nhà nước, tăng lương và giảm thiếu tính quan liêu.

Hai nước thiết lập quan hệ ngoại giao ngày 15-4-1975. Tháng 2, năm 2006, Hy Lạp đã mở Đại sứ quán tại Việt Nam. Hiện nay Đại sứ Việt Nam tại Italia kiêm nhiệm Hy Lạp.

Gần đây, quan hệ hai nước đã có những bước phát triển tích cực. Chính phủ Hy Lạp đánh giá cao công cuộc đổi mới của Việt Nam và bày tỏ mong muốn phát triển quan hệ nhiều mặt với Việt Nam, nhất là trong lĩnh vực kinh tế - thương mại.

Giữa hai nước đã có một số chuyến thăm và làm việc:

Tháng 5-1996, Thứ trưởng Bộ Tài chính Vũ Mộng Giao đã đi thăm và làm việc tại Hy Lạp.

Tháng 11-1996, Thứ trưởng Bộ Thương mại Nguyễn Xuân Quang thăm Hy Lạp và ký Hiệp định khung về hợp tác kinh tế, công nghiệp và công nghệ giữa hai nước.

Tháng 8-1997, Tổng thư ký Bộ Ngoại giao Hy Lạp thăm chính thức Việt Nam nhằm tìm hiểu tình hình và khả năng tăng cường hợp tác song phương.

Tháng 2-1998, Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng Ngoại giao Nguyễn Mạnh Cầm thăm hữu nghị chính thức Hy Lạp.

Tháng 10-2004, Bộ trưởng Ngoại giao Hy Lạp Petro Moliviatis tham dự Hội nghị Cấp cao ASEM 5 tại Hà Nội.

Trợ lý Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Nguyễn Trung Thành thăm và làm việc tại Hy Lạp từ 28-2 - 1-3-2005.

Thủ tướng Hy Lạp thăm chính thức Việt Nam ngày 26 - 27-5-2007.

Việt Nam đã ủng hộ Hy Lạp ứng cử vào ghế Ủy viên không thường trực Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc khoá 2005-2006, Hy Lạp cũng ủng hộ Việt Nam ứng cử vào ghế Ủy viên không thường trực Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc khoá 2008-2009.

Mối quan hệ kinh tế Việt Nam - Hy Lạp đến nay còn rất hạn chế. Hy Lạp chưa cấp ODA cho Việt Nam, cũng như chưa thực hiện dự án đầu tư trực tiếp nào tại Việt Nam.

Kim ngạch thương mại hai chiều, đơn vị 1.000 USD

Trong bối cảnh của nghệ thuật Hy Lạp cổ đại, kiến ​​trúc, và văn hóa, Hy Lạp thời kỳ Hy Lạp hóa tương ứng với khoảng thời gian giữa cái chết của Alexandros Đại đế năm 323 TCN và sự thôn tính các vùng đất của Hy Lạp cổ đại của Rome vào năm 146 TCN.

Trong thời kỳ Hy Lạp hóa tầm quan trọng của Hy Lạp đích thực trong thế giới nói tiếng Hy Lạp giảm mạnh. Các trung tâm lớn của văn hóa Hy Lạp là Alexandria và Antioch, thủ đô của triều đại Ptolemaios ở Ai Cập và Seleukos Syria tương ứng. Các thành phố như Pergamon, Ephesus, Rhodes và Seleucia cũng quan trọng, và sự gia tăng của mức độ đô thị hóa ở Đông Địa Trung Hải là đặc trưng trong thời gian này.

Những cuộc chinh phạt của Alexandros đã có một số hậu quả cho các thành bang Hy Lạp. Nó mở ra chân trời rộng mở cho người Hy Lạp, làm cho các cuộc xung đột giữa các thành phố trở nên bất tận và một làn sóng di cư ổn định, đặc biệt là giới trẻ và đầy tham vọng, tới những đế quốc Hy Lạp mới ở phía đông. Nhiều người Hy Lạp di cư đến Alexandria, Antioch và nhiều thành phố Hy Lạp khác mới được thành lập theo sự đánh dấu của Alexander, ca tới tận những gì được bây giờ là Afghanistan và Pakistan, nơi các vương quốc Hy Lạp-Bactria và Vương quốc Ấn-Hy Lạp tồn tại cho đến cuối thế kỷ 1 TCN.

Sự thất bại của các thành phố Hy Lạp trước Philippos và Alexandros cũng dạy cho người Hy Lạp một điều là các thành bang không bao giờ có thể có được chính quyền trong quyền hành của họ, và rằng quyền bá chủ của Macedonia và các quốc gia kế thừa không thể bị thử thách, trừ khi các thành bang thống nhất, hoặc ít nhất là liên minh. Người Hy Lạp đề cao giá trị độc lập địa phương của họ quá nhiều so với việc xem xét thống nhất thực tế, nhưng họ đã thực hiện nhiều nỗ lực để hình thành các liên minh thông qua đó họ có thể hy vọng sẽ tái khẳng định sự độc lập của họ.

Sau cái chết của Alexandros, một cuộc đấu tranh quyền lực đã nổ ra giữa các tướng của ông, kết quả là sự tan rã của đế chế của ông và thiết lập một số vương quốc mới. Macedonia đã rơi vào tay Kassandros, con trai của vị tướng lĩnh hàng đầu của Alexandros, Antipatros, người sau nhiều năm chiến tranh đã nắm quyền làm chủ của hầu hết các phần còn lại của Hy Lạp. Ông thành lập một thủ đô mới của Macedonia tại Thessaloniki.

Quyền lực của Kassandros đã bị thách thức bởi Antigonos, người cai trị của Anatolia, người đã hứa hẹn những thành phố Hy Lạp rằng ông sẽ khôi phục lại tự do của họ nếu họ ủng hộ ông. Điều này dẫn đến cuộc nổi dậy thành công chống lại những nhà cầm quyền địa phương của Kassandros. Năm 307 trước Công nguyên, Demetrios con trai của Antigonos chiếm Athens và phục hồi hệ thống dân chủ của nó, mà đã bị đàn áp bởi Alexandros. Nhưng trong năm 301TCN, một liên minh của Kassandros và các vị vua Hy Lạp khác đã đánh bại Antigonos trong trận Ipsus, sự thách thức của ông kết thúc.

Tuy nhiên, sau cái chết của Kassandros năm 298 trước Công nguyên, Demetrius cướp được ngai vàng Macedonia và chiếm quyền kiểm soát phần lớn Hy Lạp. Ông đã bị đánh bại bởi một liên minh những vị vua Hy Lạp thứ hai trong năm 285 TCN, và quyền làm chủ của Hy Lạp được giao lại cho Lysimachos vua của Thrace. Lysimachos đã lần lượt bị đánh bại và giết chết năm 280 trước Công nguyên. Ngai vua Macedonia sau đó được truyền cho con trai của Demetrius là Antigonos II, người cũng đã đánh bại một cuộc xâm lược các vùng đất Hy Lạp của người Gauls, những người lúc này đang sống tại khu vực Balkan. Các trận chiến chống lại người Gauls đã thống nhất Triều đại Antigonos của Macedonia và vương quốc Seleukos của Antioch, thành một liên minh cùng hướng đến chống lại quyền lực Hy Lạp giàu có, nhà Ptolemaios của Ai Cập.

Antigonos II cai trị cho đến khi qua đời năm 239 trước Công nguyên, và gia đình ông vẫn giữ ngai vàng Macedonia cho đến khi nó đã bị bãi bỏ bởi những người La Mã trong năm 146 TCN. Sự kiểm soát của họ trong các thành bang Hy Lạp luôn liên tục, tuy nhiên, kể từ khi những vị vua khác, đặc biệt là Ptolemaios, trợ cấp cho phe chống Macedonia ở Hy Lạp để làm suy yếu quyền lực của triều đại Antigonos. Antigonos đặt một đội quân đồn trú tại Corinth, trung tâm chiến lược của Hy Lạp, nhưng Athens, Rhodes, Pergamum và các quốc gia Hy Lạp khác giữ lại được sự độc lập đáng kể, và thành lập Liên minh Aetolia như một phương tiện bảo vệ nó. Sparta cũng vẫn độc lập, nhưng thường từ chối tham gia bất kỳ liên minh nào.

Năm 267 TCN, Ptolemaios II thuyết phục các thành phố Hy Lạp nổi dậy chống lại Antigonos, trong những gì đã trở thành cuộc chiến tranh Chremonides. Các thành phố bị đánh bại và Athens mất sự độc lập của mình và các tổ chức dân chủ của mình. Liên minh Aetolia bị giới hạn trong bán đảo Peloponnese, nhưng được phép giành quyền kiểm soát Thebes năm 245 trước Công nguyên và đã trở thành một đồng minh của Macedonia. Điều này đánh dấu sự kết thúc vai trò chính trị của Athen, mặc dù nó vẫn là thành phố lớn nhất, giàu có và văn hóa nhất ở Hy Lạp. Năm 255 TCN Antigonos đánh bại hạm đội Ai Cập tại Cos và chiếm lấy các hòn đảo Aegean, trừ Rhodes.

Antigonos II qua đời vào năm 239 trước Công nguyên. Cái chết của ông tạo điều kiện cho một cuộc nổi dậy của các thành bang trong Liên minh Achaea, mà lãnh đạo họ là Aratus của Sicyon. Con trai của Antigonus, Demetrios II qua đời vào năm 229 trước Công nguyên, để lại một đứa trẻ (Philip V) làm vua, với vị tướng Antigonos Doson như là nhiếp chính. Người Achaea, trên danh nghĩa của Ptolemaios, đã có nền độc lập đáng kể, và kiểm soát phần lớn miền nam Hy Lạp. Athens vẫn còn cách biệt từ cuộc xung đột này bằng sự bỏ phiếu tán thành.

Sparta vẫn thù địch với người Achaea, và trong năm 227 BC vua Sparta Cleomenes III xâm lược Achaea và chiếm quyền kiểm soát của Liên minh. Aratus cầu viện người Macedonia, và liên minh với Doson, người mà năm 222 TCN đã đánh bại người Sparta và sáp nhập thành phố của họ - lần đầu tiên Sparta bị chiếm đóng bởi một thế lực nước ngoài.

Philippos V, người lên nắm quyền khi Doson qua đời năm 221 trước Công nguyên, là người cuối cùng của Macedonia cai trị với tài năng và cả cơ hội để đoàn kết Hy Lạp và giữ gìn độc lập của mình chống lại các "đám mây trỗi dậy ở phía tây": sức mạnh ngày càng tăng của Rome. Ông được biết đến như là "con cưng của Hellas". Dưới sự bảo trợ của ông Hòa ước Naupactus (217 TCN) đã kết thúc cuộc xung đột giữa Macedonia và Hy Lạp, và vào thời gian này ông đã kiểm soát tất cả Hy Lạp ngoại trừ Athens, Rhodes và Pergamum.

Tuy nhiên, Năm 215 trước Công nguyên, Philippos thành lập một liên minh với Carthage địch thủ của Rome, điều này thu hút Rome trực tiếp can thiệp vào công việc nội bộ của Hy Lạp lần đầu tiên. Rome kịp thời lôi kéo các thành phố Achaea khỏi lòng trung thành danh nghĩa của mình với Philip, và thành lập liên minh với Rhodes và Pergamum, nay là quyền lực mạnh nhất ở Tiểu Á. Cuộc chiến tranh Macedonia lần thứ nhất nổ ra năm 212 trước Công nguyên, và kết thúc bất phân thắng bại trong năm 205 TCN, nhưng bây giờ Macedonia được coi là một kẻ thù của Rome. Rhodes đồng minh của Rome đã kiểm soát của các hòn đảo Aegean.

Năm 202 TCN Roma đánh bại Carthage, và đã rảnh tay để chuyển sự chú ý của mình về phía đông, được kêu gọi bởi các đồng minh Hy Lạp của mình, Rhodes và Pergamum. Trong năm 198TCN Chiến tranh lần Macedonia thứ hai nổ ra vì những lý do không rõ ràng, nhưng rất có thể vì Rome thấy Macedonia là một đồng minh tiềm năng của vương quốc Seleukos, sức mạnh lớn nhất ở phía đông. Philip của các đồng minh ở Hy Lạp bỏ rơi ông ta và trong năm 197 TCN ông bị đánh bại tại trận Cynoscephalae bởi tổng đốc La Mã Titus Quinctius Flamininus.

May mắn cho những người Hy Lạp, Flamininus là một người ôn hòa và là người hâm mộ văn hóa Hy Lạp. Philippos đã phải giao hạm đội của mình và trở thành một đồng minh La Mã. Ở Đại hội thể thao Isthmia năm 196 trước Công nguyên, Flamininus tuyên bố tất cả các thành phố Hy Lạp tự do, mặc dù đơn vị đồn trú La Mã đã được đặt tại Corinth và Chalcis. Nhưng sự tự do hứa hẹn bởi Roma là một ảo tưởng. Tất cả các thành phố ngoại trừ Rhodes đã được ghi danh vào một liên minh mới mà Rome cuối cùng kiểm soát, và nền dân chủ đã được thay thế bằng chế độ quý tộc đồng minh với Rome.

Năm 192 TCN chiến tranh nổ ra giữa Roma và vị vua Seleukos là Antiochus III. Antiochus xâm lược Hy Lạp với một đội quân 10.000 người, và được bầu làm tổng tư lệnh của người Aetolia. Một số thành phố Hy Lạp lúc này nghĩ Antiochus như là vị cứu tinh của họ khỏi sự cai trị của La Mã, nhưng Macedonia ở về phe Rome. Năm 191 trước Công nguyên người La Mã dưới quyền Manius Acilius Glabrio chạm trán ông tại Thermopylae và buộc ông ta phải rút về châu Á. Trong thời gian chiến tranh quân đội La Mã lần đầu tiên đặt chân lên khu vực châu Á, nơi họ đánh bại Antiochus tại Magnesia trên bờ sông Sipylum (190 TCN). Hy Lạp hiện nay nằm trên đường giao thông của Rome với phía đông, và sự xuất hiện của lính La Mã đã trở thành thường xuyên. Hòa bình ở Apamaea (188 TCN) đưa Rome trở thành thế lực thống trị trên toàn Hy Lạp.

Trong những năm sau Rome đã can thiệp sâu hơn vào chính trị Hy Lạp. Macedonia vẫn độc lập, mặc dù danh nghĩa là một đồng minh của La Mã. Khi Philippos V mất năm 179 TCN ông được kế vị bởi con trai ông Perseus, người giống như tất cả các vị vua Macedonia mơ ước thống nhất Hy Lạp dưới sự cai trị của người Macedonia. Macedonia là bây giờ quá yếu để đạt được mục tiêu này, nhưng đồng minh của Rome là Eumenes II của Pergamom thuyết phục Rome rằng Perseus là một mối đe dọa tiềm năng cho quyền lực của Rome.

Kết quả câm mưu của Eumenes là Rome tuyên chiến với Macedonia năm 171 trước Công nguyên, mang 100.000 quân vào Hy Lạp. Macedonia không có đủ lưc để chống lại đội quân này, và Perseus đã không thể tập hợp các quốc gia Hy Lạp khác để trợ giúp ông. Chiến thuật nghèo nàn của những người La Mã cho phép ông cầm cự trong ba năm, nhưng trong năm 168 trước Công nguyên người La Mã phái Lucius Aemilius Paullus đến Hy Lạp, và tại Pydna người Macedonia đã hoàn toàn bị đánh bại. Perseus đã bị bắt và đưa tới Rome, vương quốc Macedonia được chia thành bốn quốc gia nhỏ hơn, và tất cả các thành phố Hy Lạp, những người trợ giúp ông ta, đều bị trừng phạt. Ngay cả các đồng minh có giá trị của Rome là Rhodes và Pergamum đều bị mất độc lập của họ.

Dưới sự lãnh đạo của một kẻ giả mạo được gọi là Andriskos, Macedonia nổi dậy chống lại sự cai trị của La Mã trong năm 149 TCN: kết quả trực tiếp là nó bị sáp nhập vào năm sau và trở thành một tỉnh La Mã, lần đầu tiên các quốc gia Hy Lạp phải chịu số phận này. Rome lúc này yêu cầu giải tán liên minh của người Achaea, thành lũy cuối cùng của những người Hy Lạp tự do. Người Achaea từ chối và, cảm thấy rằng họ cũng sẽ chết trong chiến tranh, tuyên chiến với Rome. Hầu hết các thành phố Hy Lạp hỗ trợ cho người Achaea, ngay cả những người nô lệ được giải phóng để đấu tranh cho nền độc lập Hy Lạp. Chấp chính quan La Mã Lucius Mummius tiến đến từ Macedonia và đánh bại những người Hy Lạp tại Corinth, và san bằng thành phố.

Năm 146 TCN,bán đảo Hy Lạp nằm dưới sự cai quản của người La Mã. Thuế La Mã đã được áp đặt, ngoại trừ ở Athen và Sparta, và tất cả các thành phố đã phải chấp nhận bị cai trị bởi các đồng minh địa phương của Rome. Năm 133 TCN, vua cuối cùng của Pergamum qua đời và để lại vương quốc của ông cho Rome: điều này khiến bán đảo Aegea nằm trực tiếp dưới sự cai trị của La Mã như là một phần của tỉnh châu Á.

Sự sụp đổ cuối cùng của Hy Lạp đến trong năm 88 TCN, khi vua Mithridates VI của Pontos nổi dậy chống lại Rome, và tàn sát lên đến 100.000 người La Mã và đồng minh La Mã trên khắp Tiểu Á. Mặc dù Mithridates không phải là người Hy Lạp, nhiều thành phố Hy Lạp, bao gồm cả Athen, đã lật đổ vị vua bù nhìn La Mã của mình và gia nhập cùng ông ta. Khi ông bị đánh đuổi khỏi Hy Lạp bởi tướng La Mã Lucius Cornelius Sulla, người La Mã tàn phá Hy Lạp một lần nữa, và các thành phố Hy Lạp không bao giờ hồi phục. Mithridates cuối cùng đã bị đánh bại bởi Gnaeus Pompeius Magnus (Pompey Vĩ đại) trong năm 65 trước Công nguyên.